(Bài “đánh đôi” của KTS. Đỗ Xuân Đạm và KTS. Lý Thái Sơn – “Sơn Ốm”)
Nói tới nhạc sến tưởng chừng như ai cũng biết, nhưng hỏi cho tới ngọn nguồn khúc nhôi thì hầu như khó ai trả lời cho rõ ràng được.
Tôi mê món ốc len xào dừa nên có tật hay đoán mò, vì phương ngôn có câu ‘ăn ốc nói mọ, ăn cò nói điêu’ mà.
Nên suy đoán như vầy:
Sến chắc có gốc từ chữ ‘con sen’, ở ngoài Bắc nhà giầu gọi người hầu gái trẻ tuổi, nhanh nhẹn tươm tất gọn gàng lo việc cơm nước trà rượu, bế em là ‘con sen’.
Ngày xưa ở Sài gòn có nước máy nhưng chưa vào đến từng nhà, mà mỗi khu phố chỉ có một vòi nước công cộng, các cô con sen phải thêm việc ra đó hứng nước máy gánh về nhà.