Thư vợ Đông Ba gửi chồng Tây

Nguyên bản:

Tác giả: Vô danh

J’écris vài chữ suivant
J’envois thăm hỏi amant đăng trình
Toute seule dòng lệ rung rinh
Cigogne phận thiếp một mình gian nan
Depuis thiếp bén duyên chàng
Plaisir tính lại nồng nàn mấy khi
Mission chàng đã fini Đọc tiếp »

Con Bảy đò đưa

Chào các bạn,

Truyện ngắn “Con Bảy đưa đò” là một trong những truyện ngắn hay nhất của Cụ Sơn Nam.

Mời các bạn đọc lại truyện nầy cùng với giai thoại lý thú tôi mới sưu tầm được.

Trong lúc ngồi nhậu với các cụ miền Tây tui còn được nghe một giai thoại về cô Bảy đò đưa, họ nói vì cô Bảy chèo đò đi bán bánh bò mà đỏng đảnh không để mắt tới ai nên trai làng mới gọi cổ là Con Bảy đò đưa như vậy, chớ cổ đâu có làm nghề đưa đò.

Mỗi khi bị trai làng theo chòng ghẹo, cô Bảy lại hát câu :

Ví dầu cầu ván đóng đinh,
Cầu tre lắc lẻo gập ghình khó đi…

Đọc tiếp »

Nguyễn An - kiến trúc sư VN chỉ huy xây dựng Cố Cung Bắc Kinh

Ngày nay, nhiều khách Trung Hoa khi tham quan hoàng thành và cung đình nhà Nguyễn ở Huế thường hay nói các vua chúa nhà Nguyễn đã bắt chước kiểu Cố Cung của Trung Quốc mà xây dựng hoàng cung và cung điện của mình, nhưng quy mô bé nhỏ hơn nhiều. Mặt khác, bất cứ thượng khách của quốc gia nào trên thế giới hay là khách du lịch ngoại quốc nào tới thăm Bắc Kinh, các cán bộ và lãnh đạo Trung Quốc thường hay giới thiệu cho họ đi tham quan Cố Cung, một di tích hoàng cung triều Minh, triều Thanh có quy mô to lớn, gồm nhiều cung điện nguy nga đồ sộ, tráng lệ huy hoàng, sân đình rộng thênh thang, nổi tiếng thế giới. Nhưng rất ít ai được biết công lao đóng góp quan trọng của nhà kiến trúc thiên tài Việt Nam - Nguyễn An trong những công trình kiến trúc vĩ đại này.

Bài cùng chuyên đề:

Đọc tiếp »

Tiến sĩ - kiến trúc sư Ngô Viết Nam Sơn: Phía sau sự hỗn độn là những tiềm năng

Tiến sĩ, kiến trúc sư (KTS) Ngô Viết Nam Sơn hiện là một chuyên gia về kiến trúc và quy hoạch đồng thời cũng là giảng viên đại học tại Bắc Mỹ. Anh là con của cố KTS tài danh Ngô Viết Thụ, người thiết kế những công trình nổi tiếng như Dinh Thống Nhất (TP.HCM) và Viện nghiên cứu hạt nhân Đà Lạt… Chúng tôi có cuộc trò chuyện đầy lý thú với anh, qua đó anh đã đưa ra những nhận định thẳng thắn và sâu sắc về vấn đề triển vọng tương lai của KTS trẻ và nền kiến trúc nước nhà.

(KTS Ngô Viết Nam Sơn thuyết trình tại một hội nghị quốc tế với sự chủ tọa danh dự của Thủ tướng Singapore)

Đọc tiếp »

Vua Hùng Vương họ gì? | Hung Vuong King: What’s my surname?

Nhân ngày giỗ Tổ Hùng Vương (mồng 10 tháng 3), trong lúc ngồi nhâm nhi ly cà phê ở C’est moi, một người bạn tôi kể rằng: “Hôm qua con gái mình mới đi học về, đột nhiên hỏi: “Ba ơi, họ của vua Hùng đầu tiên của nước mình là họ gì?” – làm mình ngớ người ra, không biết trả lời thế nào…”. Hắn đem chuyện kể lại, làm tôi cũng ngạc nhiên vì … mình cũng không biết trả lời ra sao? Không lẽ là họ… Hùng (vì là Hùng Vương)? Sẵn đang có Wifi nên tôi lên mạng tìm hiểu thử. Lướt qua vài trang thấy có một số câu trả lời như sau:

Bài cùng chuyên đề:

Đọc tiếp »

12 năm sau

Tháng tư năm Kỷ Mão (1999) tôi dự lễ khánh thành chùa Phước Huệ, hôm nay 19 tháng 3, 2011, âm lịch là rằm tháng hai năm Tân Mão, vừa tròn một vòng 12 con giáp tôi mới có dịp trở lại thăm cảnh cũ người xưa (xem bài “Cơ duyên”).

Đường vào Sa Đéc qua Nha Mân, vùng quê có 2 thứ khá nổi tiếng.

Đọc tiếp »

Những câu chuyện huyễn hoặc ở trường Kiến Trúc

Ai đã từng mài đũng quần, mài tay áo, mài bút chì, mài gôm và mài nhiều thứ khác v.v… tại trường Đại học Kiến trúc Sài Gòn ắt đều biết trường này được thành lập từ năm 1954, sau khi dời từ Đà lạt về.

Không nhằm truyền bá gieo rắc chuyện mê tín dị đoan, tôi viết để đóng góp vài nét sinh hoạt ở trường nhằm tô thêm một mảng sắc màu phong phú cho bức tranh lịch sử trường Kiến Trúc của chúng ta.

Địa điểm trường ngay ngã tư Pasteur và Phan Đình Phùng (bây giờ là Nguyễn Đình Chiểu). Nơi trước đây vốn là chuồng ngựa của Nhựt Bổn.

Đọc tiếp »

Căng tin Kiến trúc

(Hồi ký Kiến trúc - Bài cuối sách)

Chiều hôm qua (22 tháng Chạp âm lịch) Sơn Ốm tổ chức gặp mặt tất niên cho nhóm 3K tại Mộc Thạch quán, gọi là mừng hoàn công, tức là mừng kết quả đã đạt được sau 3 tháng Kiến Bò, Kiến Ốm, Kiến Vều kề vai chung sức lo cho tập Hồi ký KT.

Hôm nay Táo Quân đã lên đường về chầu Ngọc Hoàng để nộp báo cáo thường niên nên tui lén vào cái bếp cũ trong cantine của ổng trong trường Kiến trúc lục lọi chơi.

Hóa ra cái căng tin này là điểm mốc quan trọng nhất trong lòng mọi sinh viên KT. Từ các đại trưởng lão thập niên ‘50 đến các đàn em thập niên ’70, suốt 30 năm trường nó nằm ở đúng chỗ ấy không hề thay đổi.

Cứ mỗi khi vào trường là phải đảo qua căng tin, ở đây bạn sẽ gặp được mọi người mà không cần hẹn trước.

Đọc tiếp »

Cái củng Love Story

Cái củng là một từ địa phương của miền Bắc để chỉ một loại khố bằng tã lót chống đái dầm cho em bé và người già.

Nay ngành Y cũng sản xuất ra một thứ tương tự như thế và được Lang Bộng mô tả như sau:

“ Dụng cụ nầy gồm có 2 thành phần:

1- Self-Adhesive Extended Wear Urinary External Catheter: - món nầy làm bằng cao su, hình thức giống như bao cao su được cuộn tròn, bên trong được tráng một lớp keo dính, còn đầu kia là ống hở, để có thể nối kết với ống plastic của phần 2.

2- Closed System Urinary Drainage Bag: - món nầy là một cái túi plastic đựng nước tiểu phía dưới có kẹp bằng kim loại để khóa, phía trên là ống plastic dài để nối kết với phần 1. Túi nầy có dây cột với một móc để treo.”

Đọc tiếp »

Họa bài Khai bút đầu năm

Tết vui lan tỏa đến trời Tây
Trống giục lân chào vui lắm thay
Cháu nhỏ tập tành câu chúc Việt
Mẹ cha nhớ nước cả đêm ngày
Người làm muôn việc nơi viễn xứ
Ta vẽ ngàn nhà chốn đó đây
Thiết kế không ngừng tâm phấn đấu
Tiệc Xuân chẳng tiếc chén nâng say!

KTS. Trang Cốc Chủ

Negre - Patron, câu chuyện phải kể…

Patron dụ dỗTôi vô Kiến trúc chính xác là vì bị dụ! Tên dụ dỗ cũng là Patron đầu tiên, học K95. Tôi được hân hạnh cho kẻ chữ vì quá nhóc, mới vô trường lơ ngơ nào đã biết gì đâu. Kẻ chữ phải rị mọ đo đo từng li hai với li mốt (mà tay đàn anh cà ‘pháo’ đã ra lịnh). Vậy là bắt đầu biết cầm cây bút kim vẽ vuông góc với mặt giấy thay vì nghiêng nghiêng như mình hay viết chữ thời trung học.

Bài học thứ hai, vẽ cọ màu nước. Nghề chơi cũng lắm công phu, cái cọ khi nhúng nước vẩy thì đầu cọ phải chụm lại, bẻ đầu cọ lại thì phải chọn loại có độ bật, thước T, eke thì kiểm tra độ thẳng bằng cách rà trên mặt kiếng… Đúng là đàn anh đã chỉ rất tận tình, nhưng tính hai anh em vốn khắc khẩu nên hễ đụng nhau là lời nói có khuyến mãi… tám cái lưỡi câu. Đàn anh quá ưa châm chọc… khiến có lần đàn em điên tiết không thèm “ne” bài mà bỏ đi tuốt luốt vô ngã năm chuồng chó theo tiếng cầu cứu của một đàn anh khác đang Charrette te tua…

Đọc tiếp »

Kiến trúc và Nickname

Thật khó mà tìm ra một người không có nickname trong trường Kiến trúc.

Đây có phải cũng là một phần của truyền thống không?

Đọc tiếp »

Bài ARCHISPORT. 4: Từ ARCHISPORT 1924 đến ARCHISLAM 1994 và ARCHIGAMES 2010

Mười năm tình cũ (1965 – 1975) hay 16 năm tình mới (1994 – 2010) chỉ là những thời khắc mang tính ước lệ, thậm chí tượng trưng! Giòng chảy SVKT và KTS từ năm khai sinh 1924 sẽ còn trôi mãi theo thời gian cùng với những biến động mạnh mẽ của đất nước.

Bài viết nầy, vì vậy cũng biến động theo, và sẽ không hoàn toàn tuân thủ theo kịch bản ban đầu giữa Ban Tam K “Bò - Xoăn - Ốm”, mà sẽ chỉ lướt qua một ít sự kiện đặc thù, hoặc một số hiện tượng TDTT đáng quan tâm, trong một giòng chảy chỉ bắt đầu từ con số 5 chục vào năm 1945, hơn 1 vạn vào năm nay (2010) và rất có thể sẽ là 5 vạn kiến trúc sư vào năm 2030 căn cứ nhịp độ đào tạo 1.500-1.800-2.000 KTS/năm từ vài năm gần đây bao gồm tất cả các trường kiến trúc công và dân lập cả nước. Một con số không dễ hình dung!

Đọc tiếp »

Đoản Khúc Sáng mùa Đông

Một buổi sáng mùa đông, thức dậy khi mặt trời gần lên thiên đỉnh, ta ngơ ngác không nhớ mình đang ở đâu. Mọi người đi chợ mua sắm Tết, chỉ có ta - ở nhà một mình, yên tĩnh lạ. Vừa bước xuống nhà, con Milu nhào nhào vô người mừng rỡ.

Nhà tôi có lợp một tấm tôn sáng giữa nhà. Nhà có chừa sân trước, sân sau. Nên trong nhà chan hoà ánh sáng và gió suốt bốn mùa. Và tôi vẫn thản nhiên ngủ say sưa trong thứ ánh sáng ban ngày sáng trưng đó.

Vì thích gió tự nhiên, nên tôi cho gió vô nhà, lắt léo qua nhiều ngõ ngách, thông từ trước ra sau. Có bữa bị bệnh, sốt nặng, cần khuất gió để nằm, che kín bớt cửa sổ trên gác xép. Bây giờ, đang ngồi viết mấy dòng này tại bàn viết, gió vẫn cứ hiu hiu thổi cứ như đang ngồi ngoài sân.

Đọc tiếp »

Trân quý những gì nhỏ nhứt!

Mấy ai biết rằng để thiết kế một công trình dù nhỏ hay lớn, người làm Kiến trúc đều phải bắt đầu nghiên cứu từ những điều nhỏ xíu. Nghiên cứu kích thước và sự hợp lý của từng thiết bị và những phụ kiện trong một nhà vệ sinh, sắp xếp sao cho người sử dụng được thoải mái, tiện nghi, thư giãn, đúng theo ý nghĩa của chữ Rest room (phòng nghỉ ngơi)… Quý trọng tất cả những gì nhỏ nhứt khi nó còn mang lại lợi ích cho ta: cái đinh bấm bảng vẽ, mẩu bút chì còn sót lại được cắm thêm vào ống viết cũ để tận dụng, một mặt giấy còn trắng để sơ phác ý tưởng… để làm giàu cho kiến thức, để làm giàu cho sáng tạo!

Đọc tiếp »

Quê nhà

Chị đi em ở lại nhà
Vườn dâu em đốn mẹ già em trông
Mẹ già một nắng hai sương
Chị đi một bước trăm đường xót xa
-
Nguyễn Bính

(Cảm xúc khi nghe cô bé Phạm Quỳnh Anh hát bài HELLO VIÊT NAM)

Đọc tiếp »

Follow

Get every new post on this blog delivered to your Inbox.

Join 42 other followers

Powered by WordPress.com