Theo như mấy lần được hân hạnh ‘tửu dư, càfê hậu’ với huynh cùng với các đàn anh khác đúng như cái lễ nghĩa đàn anh, đàn em truyền thống từ hồi năm nảo năm nao cuả trường đại học Kiến trúc, thì tôi được biết Huynh Minh Bò, tên thiệt là Trần Quang Minh, sanh năm 1946 tại Saigon,vào gần giữa tháng 3. Nghe gia đình anh kể lại:
Hồi nhỏ ảnh rất hiền , chỉ biết học và học.
Từ trường Tiểu học Bàn cờ , đến Tiểu học Tân Định.
Học hết 7 năm Pétrus Trương Vĩnh Ký rồi vào ngay Đại học Kiến Trúc Sài Gòn năm 1965, thuộc lứa sinh viên khỏi thi tuyển (trời, sao tuị tui phải thi khổ quá dzầy nè). Hình như trường Đại học Kiến Trúc có bùa mê, nên đàn anh thấy môn phái Kiến Trúc quá hay, nên ở lỳ đến 12 năm đặng học hỏi thêm kinh nghiệm: “học nhiều, chơi đặc sắc, hát không đụng hàng”. Và với sự hồn nhiên, nhiệt tình cộng với khả năng văn nghệ, cái tên thánh anh em trong trường đặt cho anh Minh Bò cũng từ đó thân thương tới bây giờ, cả với các đàn em nhỏ xíu xiu, lứa sinh viên sau anh đến hơn 30 năm.
Lẽ sau cùng thì năm1977, anh Minh cũng không thể tiếp tục mến bạn, mến trường mà trì chí ở lại, đành ra trường cho trống chỗ, rồi anh công tác cũng khá nhiều cơ quan: từ Sở Xây Dựng, qua Viện Thiết Kế, chuyển đi Ban Quản lý Nhà đất ở Nhà Bè, vòng về Sở Văn Hóa, nhảy qua Lực lượng Thanh niên Xung phong. Anh làm từ thiết kế đến văn nghệ, nếm trải đủ vui buồn của nghề Kiến Trúc Sư và nghề ca hát.
Sau khi kinh đủ phong ba, làm tư đến lúc tự mình cho mình hưu trí vì bị bịnh đau tim. Đàn em vẫn thấy anh hiện diện ở những nơi họp mặt bạn bè, anh em đồng môn và nhứt là những cuộc thi, những đêm hội truyền thống Kiến Trúc. Bạn bè vẫn thấy anh Minh hát Besame Mucho trầm ấm. Và anh cũng đang bắt đầu vạch ra con đường cho anh em Kiến tự họa ra chân dung của chính mình và các đồng môn… những gương mặt đầy sắc màu và cá tính…
Cốc chủ K98 (Phan Thị Đoan Trang)
(Lưu ý: Bạn click vào thumnail để xem hình lớn. Khi xem hình lớn, click vào dòng tiêu đề để trở lại trang liệt kê này)
Bài liên quan:
0.000000
0.000000